Những ngày qua, việc Conor McGregor tích cực bày tỏ mong muốn tham gia sự kiện UFC tại Nhà Trắng không đơn thuần là vì niềm đam mê tái xuất. Đó là một nước cờ chính trị và truyền thông cực kỳ chiến lược, cho thấy võ sĩ người Ireland đang muốn vươn ra khỏi vai trò vận động viên.
Theo bài viết độc quyền trên New York Post, McGregor xem sự kiện UFC dự kiến tổ chức tại South Lawn của Nhà Trắng vào ngày 4/7/2026 như “một dịp mang tính biểu tượng của quyền lực”. Đây không chỉ là sự kiện võ thuật, mà là sân khấu để thể hiện “vị thế thống trị” – nơi mà tên tuổi, tiếng nói và sức ảnh hưởng của anh có thể vượt khỏi biên giới UFC. Việc xuất hiện cùng những nhân vật chính trị hàng đầu và thi đấu ngay giữa trung tâm quyền lực nước Mỹ rõ ràng không chỉ là “đấu võ”, mà là chứng minh ảnh hưởng cá nhân trước toàn thế giới.
Song song với đó, McGregor cũng đang có những động thái rõ rệt trong lĩnh vực kinh doanh và truyền thông. Anh vừa công bố giải đấu trị giá 25 triệu USD tại hệ thống Bare-Knuckle Fighting Championship (BKFC) – nơi anh đồng sở hữu. Giải đấu này không chỉ có số tiền thưởng khủng, mà còn cho phép nhà vô địch nhận cổ phần trong công ty – một động thái chưa từng có ở bất kỳ tổ chức võ thuật lớn nào. Đây không chỉ là “tạo sân chơi”, mà là thiết lập đế chế riêng, khiến McGregor không chỉ là võ sĩ mà còn là ông chủ.
Ngoài ra, nhiều tin đồn cũng đang xoay quanh việc McGregor có thể tranh cử chính trị tại Ireland trong tương lai gần. Dù chưa xác nhận chính thức, nhưng các phát ngôn và phong cách gần đây của anh – thường xuyên gắn với lòng yêu nước, bản sắc dân tộc, phát ngôn về giáo dục và xã hội – đang khiến nhiều người tin rằng “The Notorious” đang chuẩn bị một bước nhảy mới: từ huyền thoại UFC sang chính trường.
Sự kiện UFC tại Nhà Trắng – nếu diễn ra – sẽ là nơi khẳng định cuộc đối đầu không chỉ giữa McGregor và một đối thủ võ thuật, mà là giữa hai biểu tượng quyền lực: Jon Jones – đại diện cho di sản thể thao, và Conor McGregor – kẻ chơi cuộc cờ lớn hơn cả danh hiệu.
Trong lồng bát giác, McGregor từng nói: “Tôi không thi đấu chỉ để thắng, tôi chiến đấu để thống trị.” Giờ đây, anh đang chứng minh rằng tham vọng đó chưa bao giờ dừng lại – thậm chí còn vượt xa ranh giới thể thao.